Khi người về khuất nẻo chẳng đi chung
Cơn gió thổi lạnh lùng nơi đường nhỏ
Hàng cây phong lặng buồn trong tiếng thở
Để mây chiều hờ hững khẽ trôi xa
Khi người về khuất nẻo có nhớ ta
Bước chân cô đơn mỗi ngày thêm cô độc
Ta xin lỗi vì đôi lần em khóc
Chẳng thể lau khô dòng lệ nghẹn ngào
Khi người về khuất nẻo lạnh hư hao
Ta vẫn mong nơi nào người sẽ ấm
Giận dỗi nhiều bởi nghĩa tình sâu đậm
Giữa đêm trường thao thức một vần thơ
Khi người về khuất nẻo có còn mơ
Người nơi đây người chờ quay trở lại
Mùa Xuân về cái rét vẫn tê tái
Hẹn ước hôm nào như cá bặt tăm
Khi người về có tha thứ lỗi lầm
Người có nhớ ấm êm ngày xưa cũ
Ta ở lại hằng đêm vẫn thầm nhủ
Người sẽ lại về ru mộng cùng ta
Khi người về khuất nẻo thật là xa
Ta bỗng dừng vỡ òa bao kỷ niệm
Hằng đêm ta vẫn lặng thầm cầu nguyện
Giữa cuộc đời sẽ lại được gần nhau
Phù Thủy Jin To-Tô Hoàng Nam
Post Top Ad
Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015
Người có về ở ngày mai?
Tags
# Thơ Tự Do
About Hoàng Nam
Thơ Tự Do
Từ khóa :
Thơ Tự Do
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét